Như đã biết ông Phạm Vĩnh Hải ra đi ở tuổi “còn trẻ” (1941-2006), là
một nhạc sĩ trưởng thành từ phong trào ca hát nghiệp dư ở Hải Phòng khi còn là
công nhân Cảng ra nhập đoàn văn công Quân Khu Tả Ngạn, lên đến chức Thiếu tá,
Quyền Trưởng đoàn cho đến ngày về hưu. Từ đó ông bắt đầu đi vào con
đường sáng tác.
Bài hát “Bảo Cường một
thoáng quê hương” ông viết về quê bà Thâm Tuý, Bảo Cường, Định Hoá, Thái
Nguyên vào năm du lịch 2006 của tỉnh với chủ đề “Về với Thủ đô gió ngàn”. Với
bài hát này ông như gửi gắn tâm tình của mình nơi quê vợ, căn cứ địa cách mạng
những năm chống Pháp. Cũng là nơi ông quyết định lưu lại những ngày cuối đời sau
những năm, tháng bôn ba, mệt mỏi, đầy trắc ẩn và bệnh tật.

Nhận được tin này tôi chia sẻ với bà chẳng còn bao ngày nữa sẽ
tới ngày giỗ của ông, tôi mừng cho bà có được một niềm an ủi nho nhỏ. Một niềm
tự hào mà ông đã để lại "Bảo Cường một thoáng quê hương", đem đến cho bà một kỉ niệm ấm áp về người chống đã quá
cố tại chính nơi miền quê của bà.
Phạm
Lê
2 Komentar
BalasChúng cháu chúc mừng cô Dung. Hôm nào gặp nhau cô hát cho bọn cháu nghe nhé.
Có cả clip tốp ca nhưng bà Dung không biết làm thế nào để chuyển cho blog. Cậu thì cũng chịu.
Balas