
Hôm ấy các cầu thủ TBN vẫn
theo lối đá “tiqui-taca” sở trường di
chuyển theo nhóm khắp mặt sân, có cảm giác chỗ nào cũng có họ. Gần như suốt
trận đấu chỉ tới khi Toress được vào sân ở gần cuối hiệp 2, TBN đã chơi với đội
hình 6 tiền vệ không có tiền đạo thực thụ. Tiền vệ Fabregas đóng vai trò tiền
đao ảo, bóng được chuyền qua lại, lượn lờ ru ngủ đối phương để rồi bất ngờ tăng
tốc. Như tình huống từ pha chọc khe của tiền vệ Iniesta, Alba đè ngã hậu vệ
phải Pháp thoát xuống tạt bóng bổng từ cánh trái, Alonso lao vào đánh đầu chéo
góc đánh bại thủ môn Pháp Lloris là điển hình của lối đá đá này.
Tôi đoán các cầu thủ tiền vệ
của TBN như Fabregas, Iniesta, ĐaVis cũng chỉ trên dưới 1m7, vì khi họ đá phạt
góc cũng chỉ đứng ngang với cây cột cờ góc như các cầu thủ VN ta.

Tuy nhiên để đá được “tiqui-taca” như TBN các cầu thủ phải có kĩ năng sử
lí bóng bao gồm giữ bóng, chuyền bóng, nhãn quan chiến thuật chọn vị trí, tinh
thần đồng đội và cuối cùng là nền tảng thể lực đồi dào bền bỉ đủ sức di chuyển
liên tục suốt trận đấu
Trong khi Tuyển VN đang khủng
hoàng tiền đạo, thiếu một trung phong có sức càn lướt và kĩ thuật cao việc áp
dung lối đá này của TBN là rất nên suy nghĩ. Thực ra HLV người Bồ Đào Nha A. Calistro
khi còn dẫn dắt Tuyển VN đã có công gây dựng lối đá ngắn, ít chạm hợp với tố
chất của cầu thủ VN và đã thu được kết quả vô địch SUZUKI AFF.CUP 2008.
Tôi tin là các nhà quản lý
môm bóng đá đã nhận ra và đang hướng bóng đá VN đi theo lối đá này. Vấn đề còn
lại chỉ là sự nhất quán trong chỉ đạo, lộ trình hợp lí và căn bản phải tìm
cho ra được một “tiqui-taca” thương hiệu Việt Nam chứ không phải chỉ là một “tiqui-taca” 100% Tây Ban Nha.
Phạm
Lê
(Ảnh trên mạng)
0 Komentar