Tôi
sẽ không kể về chuyến thăm làm việc của Đoàn chỉ xin kể về chi tiết trên xe. Có
lẽ là trong một phút hứng chí ông ấy gác cả hai chân lên phần kính phía trước (xe đi ngược chiều sẽ nhìn thấy ngay) rồi cất giọng hát i ỉ mấy bài Tôi cũng chẳng để ý ông ấy hát có hay không, chỉ thấy tức khi nhìn thấy cảnh
này. Tôi bức xúc lắm bèn nghĩ ra cách nhắc nhẹ để khách khỏi phật ý “Anh bỏ chân
xuống đi kẻo xe phía trước lóa mắt đâm vào xe mình thì chết cả nút". Có vẻ như ông ấy nhận
ra hành động không đẹp của mình liền rút chân xuống không có một sự phản ứng nào. Tôi có cảm giác nhiều người ngổi trên xe cũng bực như tôi, nhưng không dám nói có thể vì tế nhị, mà cũng có thể vì ông ấy là cấp trên, một trong những người có vai vế trong đoàn.
Lâu rồi tôi cũng không để ý
tới chuyện này, nay lại có dịp được nhớ lại môt câu chuyện chẳng hay ho gì.
Phạm Lê
0 Komentar