Sáng qua ông bạn ít tuổi hơn từ Đức về Việt Nam có công việc, bớt chút thời gian đến
thăm. Chúng tôi đề cập thoải mái nhiều đề
tài từ trong ra ngoài nước cho tới câu chuyện gia đình, hàn huyên đến hơn 3 tiếng
đồng hồ chủ và khách mới chia tay. Ông ấy ra về để lại một gói quà to đùng và một
phong bì với lý do “ở xa đến thăm anh chị”.

Một lần sau ngày học tôi vào cửa hàng bách hóa tổng hợp ở trung tâm thành phố kiếm áo lông thì gặp vợ chồng ông ấy. Chúng tôi làm quen nhau, ông ấy cất tiêng hỏi “Anh người Hà Nội phải
không, nhìn là chúng em biết ngay” rồi rủ tôi về căn hộ nhỏ ở cách đó không xa.
Thế
là từ đó những ngày nghỉ nếu không về Berlin, tôi lại đến chơi ăn cơm, dạo phố ngắm cảnh đôi khi còn ngủ lại, lâu
dần thành quen thân cho tới bây giờ.

Thành phố Schwerin là địa danh
du lịch nổi tiếng nước Đức, cố đô xưa từ thời vua chúa cắt cứ. Ở trung tâm thành phố có một lâu đài cổ rất đẹp là nơi ở của vua chúa sứ vùng, lừng lững soi bóng bên mặt hồ
rộng
mấy nghìn mét vuông được bao quanh bởi
một rừng cây đi ô tô cả tiếng mới hết. Hàng
ngày có hàng trăm du khách trong,
ngoài nước tới đây thưởng ngoạn cảnh đẹp non nước hữu tình.

Chúng tôi chẳng có quan hệ làm ăn gì, chẳng phụ thuộc gì nhau, tôi cũng chẳng giúp gì được vợ chồng ông ấy. Nhưng vẫn giữ được liên lạc mấy chục năm qua chủ yếu là vì tình thân. Ông ấy nguyên là cựu lính đặc công, ra quân năm 1982 được cử sang CHDC Đức học nghề rồi ở lại làm ăn. Vợ chồng xa nhà lâu năm nhưng vẫn gắn bó với đất nước, vẫn tự hào là cựu đoàn viên thanh niên lao động Việt Nam, đảng viên cộng sản. Tính khí cả hai “rất đặc công”, ai nói xấu Việt Nam, đụng tới Bác Hồ là bật ngay tranh luận tới cùng. Khi cậu con trai đầu giới thiệu bạn gái gốc Việt, ông ấy bắt phải học nói thạo tiếng Việt rồi mới tính tới chuyện cưới xin. (Hôm nay ông ấy khoe con dâu tương lai nói tiếng Việt sõi rồi, hai nhà đồng ý tháng 7 này làm lễ ăn hỏi, tháng 5 năm sau sẽ cưới).


Bây giờ tuy hiếm có thời gian gặp nhau nhưng chúng tôi vẫn giữ được liên lạc, vẫn nhớ những kỉ niệm về vợ chồng ông
bạn ít tuổi hơn đang ở nơi đất khách quê người.
Pham Lê
A1. Chúng tôi năm 1986 ở Berlin A2. Với hai bà giáo người Đức và nhóm học sinh VN lớp học tiếng.
A3. Trước cung điện với vợ chồng ông ấy và vợ chồng phóng viên TTXVN. A4. Một chuyến dạo thuyền 2004. A5. Ở nhà tôi sáng qua.
0 Komentar