Từ 1.000 nghĩ tới 5.000 lần truy cập.

Đúng hôm chủ nhật 15.4.2007 vừa qua, Blog 53 Phạm Vĩnh đã đạt con số 1.000 lần truy cập, có lẽ con số này mới chỉ tính đối với những người là con cháu họ Phạm Vĩnh Quang (vì như bác Di đã thông báo có tới khoảng trên 80.000 lần truy cập).
Cúng đúng dịp này, tình cờ mở tờ báo An ninh thế giới cuối tháng có một bài viết về Blog, trong đó có đoạn đại ý Blog là của giới trẻ và cũng chỉ là phong trào, mà đã là phong trào rồi cũng sẽ đến lúc tạm lắng và tan đi.
Đang định nói lời chúc mừng, chạnh lòng lại nghĩ liệu Blog nhà mình có đến ngày đạt con số 2.000, 3.000…người truy cập nữa không?
Ngay từ ngày ra đời, Blog 53 cũng cuốn hút được nhiều Bloger là thành viên của nhà ta, các bác tuổi cao tưởng chừng sẽ chẳng bao giờ ngó ngàng đến chiếc máy tính, nào ngờ cũng bắt đầu vui vẻ cùng Blog.
Thế rồi nhiều bài văn, bài báo và bài thơ “bút lông”, “bút sắt”, “bút bi”..tuy chưa đạt đến trình độ như “bút tre” cũng đã được ra đời, rôm rả và hay hay.
Nhưng rồi điểm lại chỉ thấy mấy bác cao niên U70 nhà mình, có bác như bác Kim Anh U.80 mà lại rất nhiệt tình, thơ văn chẳng mất nhiều công sức tu sửa mà vẫn cứ ào ào tuôn ra, loại nào ra loại ấy.
Những tưởng khi Blog ra đời chỉ có giới trẻ 6X, 7X, 8X mới hưởng ứng, vì Blog thực ra cũng là cùng họ hàng gần với Internet. Mà Internet, Chát, với Mail thì bản chất cũng na ná như Blog mà giới trẻ ngày nay lại rất thông thạo (hơn các cụ Khotabit). Nào ngờ lạnh tanh.
Đến đây thì mới hay rằng, nhiều điều xưa nay ta vẫn ngộ nhận tưởng là đúng qui luật, hóa ra lại không phải như thế (đã đành là như có lần tôi đã viết “làm gì có chuyện động trời tất cả đều đọc, tất cả đều viết Blog”)
Đề tài thì may sao vừa ra đời lại đúng dịp giỗ, ngày Tết Đinh Hợi, sinh nhật nên khá phong phú. Rồi thì cũng có sự sáng tạo ra một kiểu sân chơi mới, tạo ra một cuộc thăm dò tác giả cho một hai bức tranh lịch sử gia đình, để tranh luận cho vui. Nhưng xem ra chẳng có mấy người hào hứng.
Có thể đây là lĩnh vực nhạy cảm, đánh giá công lao đối với việc dòng họ. Mà đã là công lao đối với dòng họ, gia đình thì biết ai nào h
ơn ai, nên là một sân chơi không dễ gì đại chúng được. Nhưng cũng có thể đó là thuộc lĩnh vực học thuật, văn chương Blog chưa quen, chưa hiểu, do không có “nghề” nên mới thế chăng?.
Lại nhớ tác giả Tuấn Minh từ TP.Hồ Chí Minh những ngày đầu ra đời Blog đã từng rất tự tin khi quả quyết viết “Blog có lâu dài hay không, là phụ thuộc ở các bác, các cô, các chú….”. Rồi thì từ Đài Loan cháu gái Phạm Vĩnh Minh Trang (người có câu hỏi nổi tiếng trên Blog 53, được bình chọn là tiếng kêu hiệu quả nhất trong năm “Cả nhà ơi có ai đầu tư chứng khoán ko”) cũng đã phải lên tiếng rất sáng suốt ”Để Blog nhà mình được truy cập đến thứ 1.000, chắc phải huy động nhiều anh em 6X,, 7X hơn.”
Nay Blog đã đạt con số 1.000 lần truy cập tính từ 23.12.2006, mừng thì mừng thật đấy, nhưng có còn tiêp đến con số 2.000, 3.000 nữa không mà Tuấn Minh cũng đã phải thốt lên trong bài viết ngày 3.4.2007 “rất tiếc là các bạn trẻ rất ít tham gia…”
Như thế thì việc tồn tại của Blog 53 Phạm Vĩnh đến con số 2.000, 3.000, rồi 5.000 như Tuấn Minh đã bày tỏ mong muốn trên Blog ngày 17.4.2007, rõ ràng không chỉ phụ thuộc vào lớp già, mà là còn ở lớp trẻ nữa chứ.
Vì thế xin dẫn lại một đoạn trong bài tôi đã viết ở mục Đàm Luận hồi đầu khi Blog ra đời, để kết thúc bài này:“…B
log đã mở được hưởng ứng nhanh, nhưng thời gian có hạn, người người bận rộn việc gia đình, việc làm ăn. Rồi phong trào Blog cũng tạm lắng, liệu Blog 53 Lãn Ông nhà mình có tồn tại được lâu?”đến con số 2.000, 3.000..cho đến 5.000 tiếp theo?.
Tuy vậy, mới vừa viết xong đoạn này tôi lại chợt nảy ra một ý nghĩ khác, mình lại mắc bênh thành tích mất rồi, ai lại đi so sánh với hội trẻ nhà mình. Cứ thử bình tâm mà nghĩ xem rồi đây chỉ độ 40, 50 năm nữa thôi, lúc đó các bác U70, U80 nhà mình cứ gọi là đọc mệt nghỉ các bài viết trên Blog 53 Phạm Vĩnh về hồi ức của các cháu Dũng, Minh, Khanh, Hiệp, Trang, Cường ,Tuấn, Hà, Hiền, Thi, Nga, Long, Ly, Ngọc Mai….Mà lúc đó thực ra khoảng cách tuổi tác của các cháu với các bác nhà mình, cũng chỉ tương đương như khoảng cách bây giờ đấy thôi.
Vậy thế thì cũng là điều đúng qui luật, chẳng có gì mà phải vấn vương, các vị cao niên như các bác Đoàn Hải, Anh, Di, Nhu, Ngọc, Nguyên, Lan…lại nên tiếp tục viết thêm nhiều bài, tin, ảnh mới cho Blog được phong phú hơn…đến con số 5.000 lần truy cập, như mong muốn của cháu Tuấn Minh nhà mình.

Phạm Vĩnh Thắng

Previous
Next Post »