Chào mừng ngày 22 - 4, Mừng Bác Thoa thượng thọ 80

BÀ : PHẠM THỊ KIM THOA - LÊ SÂM
22 - 4 - 1927
Năm 1944, khi đang học những năm cuối của trường trung học tư thục Hoài Đức Phố Hàng Trống Hà Nội, bà đã tham gia các tổ chức đoàn thể của Mặt trận Việt Minh thành phố Hà Nội như Thanh niên cứu quốc, Phụ nữ cứu quốc Thành Hoàng Diệu
Sau cách mạng tháng 8 năm 1945, bà là Bí thư Phụ nữ khu Đông Thành, Ủy viên Phụ nữ Liên khu 1 ( Thành phố Hà Nội) Ủy viên Đảng đoàn, Phó Hội trưởng Liên hiệp phụ nữ Thành Hà Nội ( bà được kết nạp Đảng ngay tại nhà 53 Lãn Ông, chủ trì lễ kết nạp là bà Bích Như, sau này UVBCHTWƯ Đảng và Ô Nguyễn đức Kiên có 1 thời là thứ trưởng Bộ Lao động thương binh và xã hội ), Phó hội trưởng Hội Liên Hiệp Phụ nữ lưỡng Hà ( Hà Nội – Hà đông ), Phó Hội truởng Hội Liên hiệp Phụ nữ Hà Đông, Bí thư Phụ nữ Huyện Hoài Đức, Truởng ban tuyên huấn Huyện ủy huyện Hoài Đức Tỉnh Hà Đông , Năm 1950 bà công tác tại Văn phòng trung ương Đảng ( Theo điều động của ông Lê văn Lương ), từ tháng 4 năm 1950 bà chuyển đến công tác tại Bộ, thuộc khối Nội chính cho tới lúc nghỉ hưu.
Quá trình tham gia cách mạng bà được xác đinh là Lão thành cách mạng, được tặng thưởng Huân chương Độc lập, Huân chương Quân công, Huân chương kháng chiến chống Pháp, Huân chương kháng chiến chống Mỹ và nhiều Huy chương, Kỷ niệm chương khác
Gần đây tôi có hỏi chuyện bà : Tạo sao chị có nhiều kinh nghiệm hoạt động trong công tác đoàn thể * mà chị lại về làm việc tại cơ quan hành chính sự nghiệp ? Bà chậm rãi giải thích : Năm 1950 khi bà phát hiện bản thân bị bệnh tim bẩm sinh, nếu hoạt động trong các đoàn thể sẽ có nhiều trở ngại không những cho cá nhân bà, mà còn ảnh hưởng rất nhiều đến đồng đội, đến đoàn thể, thậm chí cả đến những gia đình cưu mang mình
Nếu hoạt động đoàn thể, bà phải năng đi lại, xuống cơ sở, lên cấp trên, gần thì cũng vài ba chục km, xa thì hàng trăm km trở lên, thời đó đi lại chủ yếu là đi bộ và đa số phải đi vào ban đêm để khỏi lộ, nhiều lần trên quãng đường đi phải vượt qua nhiều đồn bốt, những vùng giặc đang chiếm đóng, nhiều khi phải đi sâu vào địch hậu, nằm vùng để vận động, nắm tình hình v.v v đấy là chưa kể phải đi vào khu căn cứ của ta : Vùng rừng núi hẻo lánh “Đèo cao, suôi sâu “, trong hoàn cảnh đó, bệnh tình dễ tái phát, và khi đã tái phát sẽ dễ bị lộ và khi đã bị lộ không chỉ thiệt hại cho bản thân mà có khi lộ cơ quan, lộ nhà dân đang cưu mang, thì điều ấy nguy hiểm không lường, vì vậy bà phải chuyển công tác .

Khi nghỉ hưu, bà cũng nghỉ trước mấy năm, cũng do bệnh tật

Bà là người ít nói, sống giản dị, chân thật, rất tình cảm . Quan hệ với bà con trong họ, nhũng nguời thân thích đúng mức, được mọi người vị nể, với bệnh tật bà luôn kiên trì, bình tĩnh điều trị, kết quả tới này gần 60 năm mang bệnh bà vẫn còn đi lại bình thường, thật đáng qúy biết bao . Đáng để cho các lớp cháu ,chắt học tập

Nhân dịp bà thượng thọ 80, chúng ta những người em, con, cháu, chắt ruột thịt của bà, thành tâm chúc bà luôn mạnh khoẻ, để đón chào những những thành tựu mới của đất nước trong thời kỳ hội nhập, chào đón quê hương : Thăng Long ngàn năm tuổi !

Previous
Next Post »