Là tài khoản chẳng số dư
Xoay tròn
như cái đèn cù quanh năm
Khi yêu: mềm
dịu như bông
Khi giận: nhọn
sắc như chông như chà
Mỗi khi trời
nổi phong ba
Lệnh ông còn
kém lệnh bà vài phân
Vừa là tướng,
vừa là quân
Ti vi đời cũ
– công nông đời đầu
Ti vi: rè tiếng
mất màu !
Công nông đời
đầu hỏng hóc khó thay
Là hàng mất
giá từng ngày
Lù lù như
cái cối xay giữa nhà
Đường đường
là một quản gia
Cháu hư cũng
đổ cho bà tiếng oan
Con nhà quậy
phá không ngoan
Quy ngay:
con dại cái mang tội tình
Chồng con sự
nghiệp thành công
May ra mẹ có
chút công với đời
Ngẫm ra muôn
sự tại trời
Giao nhiều
thiên chức một đời khó qua
Mẹ là ai ? Mẹ
là ta !
Ngọt ngào
chia hết – xót xa nhận về
Uy quyền nhiều
lúc cũng ghê
Đến khi “thất
sủng” – khó bề nói hay
Là người giữ
lửa đêm ngày
Lửa to ! Hỏa
hoạn – lắt lay ! Lụi tàn
Là chánh án
– là bị can
Một lời
không chuẩn cũng tan cửa nhà
Mẹ là ai ? Mẹ
là ta !
Cháu con đi
xa về gần
Mẹ là cái bến
bình yên muôn phần
Là phép chia
của – túi tiền
Phép trừ của
những ưu phiền đắng cay
Phép cộng mơ
ước xa bay
Phép nhân: hạnh
phúc trao tay từng người
Mẹ là đơn giản
thế thôi !
Có bốn phép
tính suốt đời không xong
Nói ra lại bảo
kể công !
Nếu không có
mẹ; con không có gì
Chẳng quan
trọng, chẳng là chi !
Nếu không có
mẹ - con thời cũng không !
0 Komentar