7 BÀI HỌC - Học mãi vẫn chưa thuộc !

Học làm người là việc học suốt đời chẳng thể nào tốt nghiệp được!

Thứ nhất, “học nhận lỗi”.
          Con người thường không chịu nhận lỗi lầm về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết nhận lỗi chính là một lỗi lầm lớn.
Thứ hai, “học nhu hòa”.
          Răng người ta rất cứng, lưỡi người ta rất mềm, đi hết cuộc đời răng người ta lại rụng hết, nhưng lưỡi thì vẫn còn nguyên, cho nên cần phải học mềm mỏng, nhu hòa thì đời con người ta mới có thể tồn tại lâu dài được. Tâm nhu hòa là một tiến bộ lớn trong việc tu tập.
Thứ ba, " học nhẫn nhục”.
          Thế gian này nếu nhẫn được một chút thì sóng yên bể lặng, lùi một bước biển rộng trời cao. Nhẫn, vạn sự được tiêu trừ. Nhẫn chính là biết xử sự, biết hóa giải, dùng trí tuệ và năng lực làm cho chuyện lớn hóa thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không.

Thứ tư, “học thấu hiểu”.
          Không thấu hiểu nhau sẽ nảy sinh những thị phi, tranh chấp, hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, để giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể hòa bình được?

Thứ năm, “học buông bỏ”.
          Cuộc đời như một chiếc vali, lúc cần thì xách lên, không cần dùng nữa thì đặt nó xuống, lúc cần đặt xuống thì lại không đặt xuống, giống như kéo một túi hành lý nặng nề, không tự tại một chút nào cả. Năm tháng cuộc đời có hạn, nhận lỗi, tôn trọng, bao dung, mới làm cho người ta chấp nhận mình, biết buông bỏ thì mới tự tại được!
Thứ sáu, “học cảm động”.
          Nhìn thấy ưu điểm của người khác chúng ta nên hoan hỷ, nhìn thấy điều không may của người khác nên cảm động. Cảm động là tâm thương yêu, tâm Bồ tát, tâm Bồ đề; trong cuộc đời mấy mươi năm của tôi, có rất nhiều câu chuyện, nhiều lời nói, làm tôi cảm động, cho nên tôi cũng rất nỗ lực tìm cách làm cho người khác cảm động.
Thứ bảy, “học sinh tồn”.
          Để sinh tồn, chúng ta phải duy trì bảo vệ thân thể khỏe mạnh; thân thể khỏe mạnh không những có lợi cho bản thân, mà còn làm cho gia đình, bạn bè yên tâm, cho nên đó cũng là hành vi hiếu đễ với người thân.

Sưu tầm

Previous
Next Post »
2 Komentar
avatar

Những điều NML nêu làm được như thế thì tốt quá còn gì bằng. Nhưng ở mục nhẫn nhục "...dùng trí tuệ và năng lực làm cho chuyện lớn hóa thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không" tôi hơi phân vân có tý bàn luận. Theo triết học biện chứng lại cho rằng sự vật như thế nào, hãy để nguyên như thế để nhìn nhận đánh giá và xử lí chính xác. Binh pháp mà ĐT Võ Nguyên Giáp đã thể hiện "Biết địch, biết ta trăm trận trăm thắng" cũng là như thế. Cụ Hồ đã từng nói đại ý "chuyện lớn đừng biến thành nhỏ, chuyện nhỏ đừng biến thành lớn" nghĩa là phải đúng như nó vốn có. Nếu nhận định đúng mức độ sự việc, thì cách sử lí hóa giải của ta mới chính giác được. Ở đời thiếu gì tình huống viêc lẽ ra là cỏn con, nhưng lại xé ra to thành ra đau lòng con chém cha, vợ giét chồng, tranh nhau chỗ ngồi, hận thù vì lời nói, đánh nhau vì cái nhìn...Nhưng lại cũng không thiếu chuyện vốn tày đình, lại coi là nhỏ thành ra dửng dưng vô cảm và thiếu trách nhiệm.

Balas
avatar

Đây là Triết lý của Đạo Phật nên vẫn còn có một số hạn chế và...thủ tiêu đấu tranh Cậu ạ !

Balas