Hôm
nay 12/3, tôi ngậm ngùi chia tay tuổi 71 để bước
vào tuổi 72 (12/3/1945). Thực
tình bây giờ tôi đâu có hứng thú với cái ngày này so với cách nay mấy
chục năm, nhưng rồi vẫn phải nhớ và làm một cái gì đó để ghi nhận cái ngày mình có ở trên đời này.

Nhớ ngày này năm ngoái tôi vẫn
còn nằm bất động trong bệnh viện, ông bà Tiến Phượng chiếu cố đến tận giường
bệnh tặng hoa mừng sinh nhật. Năm nay ngày sinh nhật được ở nhà, tươi tỉnh hơn nhận được nhiều lời chúc của người thân họ hàng, bạn hữu
xa gần, được đón khách đến chia vui. Theo đó thì rõ ràng là có bước tiến
hơn năm cũ, theo
đà này mong rằng năm sau sẽ còn tiến hơn nữa.

Đã đành từ đây lại tiếp tục những năm tháng tuổi cao sức yếu, nhưng được
an ủi con cái trưởng thành, hai cháu nội đủ nếp tẻ mọi việc hanh thông, họ hàng bạn bè xa gần còn nhớ tới.
Chỉ nghĩ đến đó rồi tự nhủ quăng đi cái tuổi tác, nỗi lo bệnh tật để rồi “sống vui, sống khỏe” dài dài cho vui cửa, vui nhà.
Vĩnh Thắng
0 Komentar